Ý kiến khách hàng|Amitie Sports Club|Lớp học bóng đá cho trẻ em
Amitie Cheer Dance Club

Amitie Sports Club

CLOSE

 
  • TOP
  • Ý kiến khách hàng

Ý kiến khách hàng về trung tâm
đào tạo bóng đá trẻ em Amitie Sports Club

  •  

    Phụ huynh

    “Từ khi chơi bóng tại Amitie, cháu thân thiện hơn hẳn với bạn bè”

    Phụ huynh

    “Từ khi chơi bóng tại Amitie, cháu thân thiện hơn hẳn với bạn bè”

    Học viên Trần Đình Minh Nhật
    Cơ sở theo học Hà Nội | Cơ sở Cầu Giấy

    Q1. Q.1: Chị nghe đến Amitie từ đâu ?

    Tôi có nghe qua một người bạn rằng các cháu không chỉ học kĩ năng đá bóng mà còn phát triển tính cách tại Amitie, nên gia đình đã đăng kí buổi học thử cho cháu.

    Q2. Q.2: Buổi học thử theo chị là như thế nào ?

    Tôi có biết qua cách thức của trung tâm qua tờ rơi cũng như bạn bè từ trước, và thật sự tôi không tin tưởng lắm vào phương pháp này. Nhưng với buổi học thử và thấy cách các giáo viên chỉ dạy các bé thật tận tình, tôi thật sự bị thuyết phục về khả năng phát triển của cháu cùng Amitie.

    Q3. Q.3: Chị có nhận thấy sự tiến bộ của cháu từ khi tham gia Amitie ?

    Lúc đầu, cháu tỏ vẻ không thích đá bóng cho lắm. Nhưng thời gian gần đây, cháu luôn nói gia đình đưa cháu đến trung tâm sớm hơn, và cháu rất tự hào khi nói với bạn bè ở trường là đang học đá bóng tại Amitie.
    Không chỉ yêu thích đá bóng, cháu còn vui vẻ tặng snack cho bạn bè và rất thân thiện với mọi người. Do công việc, nên ba cháu không có nhiều thời gian bên cạnh chỉ bảo, nên tôi thật sự mong cháu sẽ học được nhiều điều bổ ích tại Amitie. Và tôi rất trân trọng sự nỗ lực của giáo viên Amitie đã truyền đạt và hướng dẫn cháu một cách tốt nhất.

    Q4. Q.4: Ghi chú

    Tôi muốn cháu chững chạc và chịu trách nhiệm với các quyết định của mình.
    Và cháu sẽ đóng góp cho xã hội theo cách tốt đẹp nhất.
  •  

    Phụ huynh

    ‘Sau một thời gian chơi bóng tại Amitie, cháu đã bắt đầu tự tin đối diện với mọi việc’

    Phụ huynh

    ‘Sau một thời gian chơi bóng tại Amitie, cháu đã bắt đầu tự tin đối diện với mọi việc’

    Học viên Kasato Shun
    Cơ sở theo học Tây Hồ - Hà Nội

    Q1. Chị biết đến Amitie từ đâu ạ?

    Ba của cháu rất thích đá banh, nên cháu đã làm quen với bộ môn này từ rất nhỏ. Và tôi cũng biết đến buổi trải nghiệm của Amitie qua tờ rơi, vào khoảng thời gian khi cháu 3 tuổi học năm đầu ở trường mẫu giáo.
    Cháu lúc đó chưa thật sự thích đá banh và tôi cũng nghĩ cháu còn nhỏ, nhưng sau một thời gian khi thấy các bạn cùng trang
    lứa tại trường mẫu giáo rất vui vẻ và thích thú với đồng phục của Amitie, cháu muốn được học tại trung tâm. Do đó, gia đình đã đến tham gia buổi học thử và cho cháu theo học.

    Q2. Chị cảm nhận như thế nào về buổi học thử ?

    Sân bóng được rộng rãi và rất an toàn cho các cháu. Và tôi cũng rất ngạc nhiên trước việc cháu học hỏi được rất nhiều thứ mà ở trường mẫu giáo không truyền tải hết như tận hưởng niềm vui khi chơi bóng, thân thiện với các bạn xung quanh. Và thích nhất là khi cháu nói ' Con muốn được chơi nữa' sau mỗi buổi học.

    Q3. Chị có nhận thấy sự tiến bộ của cháu không ?

    Cháu tập trung vào mọi việc hơn trước. Trước đây, cháu hay bỏ lỡ các lời giảng của giáo viên và đôi lúc không biết phải làm gì khi đang ở nhà trẻ. Nhưng sau khi gia nhập Amitie, cháu đã tiến bộ rõ rệt. Dưới sự hướng dẫn của giáo viên, cháu và các bé khác tiến bộ hơn trong việc giao tiếp, và hơn hết là sự tự tin khi cháu có thể làm được nhiều việc hơn.
    Gia đình cảm thấy rất vui khi cháu hoạt bát và dám đối đấu với các thử thách hơn trước.

    Q4. Gia đình muốn cháu sẽ phát triển như thế nào trong tương lai ?

    Tự tin đương đầu với các thử thách. Và cháu cũng hay đi lại giữa Việt Nam và Nhật Bản, nên gia đình mong cháu sẽ có một tầm nhìn thoáng và đa chiều về mọi việc.
  •  

    Phụ huynh

    Ở Amitie thì khác hẳn không phải chỉ là học đá bóng, Amitie như một trường học dạy về văn hoá. Đó là điểm đặc biệt ở Amitie mà không nơi nào có được.

    Phụ huynh

    Ở Amitie thì khác hẳn không phải chỉ là học đá bóng, Amitie như một trường học dạy về văn hoá. Đó là điểm đặc biệt ở Amitie mà không nơi nào có được.

    Học viên Đào Chí Nguyên
    Trường Quốc Tế Fosco
    Cơ sở theo học Thảo Điền

    Q1. Vì sao nhà mình biết đến Amitie ạ?

    Anh biết Amitie là do mẹ bé Vinh Khôi, Vinh Phúc - bạn anh giới thiệu. Nhà Vinh Khôi, Vinh Phúc cả hai bạn đều lớn rồi, mẹ cũng cho đi học đá banh đủ chỗ hết, nhưng cuối cùng đậu lại ở Amitie, mẹ của hai bé đó khen Amitie hết lời vậy nên Chí Nguyên cũng lên đường theo hai anh luôn (*cười)

    Q2. Anh có thể kể về buổi học thử đầu tiên của Chí Nguyên không ạ?

    Anh nói thật là Chí Nguyên học ở Amitie lâu quá rồi nên anh cũng không nhớ buổi học đầu tiên như thế nào nữa.

    Q3. Anh thấy Chí Nguyên tiến bộ những mặt nào ạ?

    Thứ nhất là Chí Nguyên khoẻ mạnh nhanh nhẹn hơn, lúc trước Chí Nguyên hơi mập, bây giờ Chí Nguyên đá banh tuần 2 buổi ở Amitie thành ra là Chí Nguyên đỡ hơn. Em biết đó con nít bây giờ nằm ở nhà không không có chơi như con nít ngày xưa, thiếu vận động quá. Thứ hai là về phong cách, chào hỏi dạ thưa đâu vô đó, nhưng chỉ có điều ở đây bé chào rất tốt nhưng ở trường tiểu học thì bé lại chưa tự tin chào được, anh nghĩ có thể do môi trường. Lý tưởng nhất là nếu như ở tất cả các môi trường bé tiếp xúc đều đồng đều với nhau hết thì bé sẽ hình thành thói quen nhanh hơn. Nhưng bây giờ về việc chào hỏi anh nghĩ Chí Nguyên đã có được khái niệm chào hỏi, dạ thưa, xin lỗi, cám ơn... anh thấy như vậy rất tốt. Thứ ba nữa là về đá banh thì bạn này thì không có một tí nào năng khiếu nào về thể thao (*cười) nhưng ít ra giờ bé cũng biết dẫn banh với lúc trước không biết goal nào là goal mình nhưng giờ thì phân biệt được rồi (*cười lớn)

    Q4. Anh chị làm bên lĩnh vực gì và gia đình mong muốn Chí Nguyên thành người như thế nào ạ?

    Anh là Kiến Trúc Sư, mẹ Chí Nguyên là giáo viên. Gia đình anh có một trung tâm ngoại ngữ tên E-class ở quận 2.
    Anh có rất nhiều mong muốn Chí Nguyên lớn lên sẽ như thế này như thế kia, nhưng mình muốn là một chuyện còn phải tùy thuộc vào bé nữa. Ưu tiên số một của anh là Chí Nguyên sẽ thành người có nhân cách tốt, sau là đến phong thái đĩnh đạc khi đi đứng, chào hỏi, nói chuyện... Thứ ba là Chí Nguyên thích và giỏi một môn thể thao, môn nghệ thuật. Thứ tư là có một sức khỏe tốt. Cuối cùng là học giỏi nhưng cái cuối cùng này anh không quan trọng lắm, tùy thuộc vào bé, bé học giỏi thì tốt không thì cũng chẳng sao cả, (*cười)

    Q5. Nhận xét riêng của anh về CLB như thế nào ạ?

    Như mới nãy anh có nói về bạn anh mẹ 2 bé Vinh Khôi Vinh Phúc, chị ấy cho các bé đi học đủ nơi hết nhưng chỗ nào cũng không hài lòng, điều không hài lòng chính là vấn đề văn hoá, có những nơi chính thầy cô cũng chỉ toàn để ý đến thắng thua... nói chung là thiếu kỹ năng sư phạm. Nhưng ở Amitie thì khác hẳn không phải chỉ là học đá bóng, Amitie như một trường học dạy về văn hoá. Đó là điểm đặc biệt ở Amitie mà không nơi nào có được. Đó là điểm anh hài lòng và anh rất happy (*cười). Với anh thấy có điều đặc biệt là tất cả các thầy ở đây đều rất tận tâm với trẻ, nói chung anh không thấy có điểm nào đáng chê trừ việc tụi nhỏ toàn chào anh bằng "ÔNG" (*cười lớn).
  •  

    Phụ huynh

    “Bà thấy CLB có một sự khác biệt rất lớn đó là văn hoá, trong suốt thời gian dài bà thấy CLB luôn thực hiện đúng theo câu slogan của mình, dạy bé làm người trước khi dạy bé chơi thể thao.”

    Phụ huynh

    “Bà thấy CLB có một sự khác biệt rất lớn đó là văn hoá, trong suốt thời gian dài bà thấy CLB luôn thực hiện đúng theo câu slogan của mình, dạy bé làm người trước khi dạy bé chơi thể thao.”

    Học viên Trịnh Bảo Lộc
    Trường British International School
    Cơ sở theo học Điện Biên Phủ
    Thời gian theo học 2 năm

    Q1. Vì sao gia đình muốn cho Bảo Lộc học đá banh ạ?

    Cách đây 2 năm lúc đó Bảo Lộc được 3 tuổi, gia đình cô muốn Bảo Lộc có một niềm đam mê thể thao nào đó nên cho cháu nó chơi đủ thứ hết. Như bơi lội, đá banh... giờ Bảo Lộc được 5 tuổi rồi nên Bảo Lộc chơi cả tenis nữa, gia đình cô muốn Bảo Lộc chơi nhiều môn khác nhau để Bảo Lộc có thể chọn lấy một cái đam mê riêng của cháu. (Cười) Nên trong vòng 2 năm nay là cô đưa Bảo Lộc đi thí nghiệm vậy đó.

    Q2. Vì sao nhà mình biết đến Amitie ạ?

    Ở gần nhà cô là công viên Tao Đàn, gần ngay chỗ Thông Tấn Xã Việt Nam, nên gần nhà có nhiều CLB bóng đá lắm, nhưng hồi đó tới hỏi để Bảo Lộc học thì người ta từ chối vì Bảo Lộc còn nhỏ tuổi không biết nghe lời. Nên mẹ Bảo Lộc mới thử tìm kiếm trên mạng để coi có chỗ nào cho Bảo Lộc học không. Từ đó mà gia đình cô biết đến Amitie.

    Q3. Bà có thể kể cho con nghe về buổi học thử đầu tiên của Bảo Lộc không ạ?

    Buổi học đầu tiên của Bảo Lộc là ở lớp Phú Mỹ Hưng chỗ đường Đặng Đại Độ. Lúc đó Bảo Lộc chỉ lang thang vòng vòng ở ngoài không có chịu vô, chỉ đứng nhìn thôi (*cười). Thời gian đầu để Bảo Lộc vô được lớp khó khăn lắm, mẹ Bảo Lộc giận Bảo Lộc luôn mà. Thật sự rất khó vì lúc đó cho đi học bơi Bảo Lộc cũng không chịu, học đá banh cũng không chịu mà gia đình thì muốn Bảo Lộc học lắm. Rồi lúc đó bà mới nói với ba mẹ Bảo Lộc là tụi con đừng có tham gia nữa, để bà chịu khó kiên nhẫn đưa Bảo Lộc đi học. Rồi cái qua buổi thứ 2 ở sân D3, bà phải xin thầy cho Bảo Lộc được thử thêm 1 buổi nữa. Sau đó thì thành công Bảo Lộc vô được. Tới lớp thì mấy thầy chăm chút quan tâm tới Bảo Lộc nên Bảo Lộc mê mấy thầy luôn (*cười). Thành ra từ đó bà đưa Bảo Lộc đi học suốt luôn, Bảo Lộc học ở Amitie được hơn 2 năm rồi.

    Q4. Bà là người đưa Bảo Lộc đi học suốt trong thời gian dài như vậy, bà thấy Bảo Lộc tiến bộ những mặt nào ạ?

    Bảo Lộc tiến bộ rất nhiều. Bảo Lộc nhanh nhẹn hơn, thi đấu mà có được bóng là Bảo Lộc quyết liệt lắm. Còn cái lễ phép chào hỏi là Bảo Lộc tự tin lắm, tự tin trong giao tiếp, gặp bạn bè là Bảo Lộc bắt tay đồ này kia. Thấy em ngã thì giúp đỡ em, như cùng lớp Bảo Lộc có em Trí Minh, mỗi lần đụng vào em làm em ngã là đỡ em dậy, bắt tay xin lỗi em. Thỉnh thoảng thi đấu đang dẫn bóng chuẩn bị ghi bàn rồi mà vô tình phía sau có bạn nào té là Bảo Lộc liền quay đầu lại, coi bạn có sao không rồi mới ghi bàn. Bảo Lộc rất là đàn ông (*cười lớn). Gia đình cô rất vui vì điều đó. Với Bảo Lộc khoẻ lắm, cuối tuần ba mẹ hay đưa Bảo Lộc đi ăn sáng nhưng không đi xe, đi bộ thôi đi bộ từ nhà tới gần nhà hát lớn khoảng 3-4 cây số mà Bảo Lộc không có mệt đâu.

    Q5. Ba mẹ Bảo Lộc làm bên lĩnh vực gì và gia đình mong muốn Bảo Lộc thành người như thế nào ạ?

    Ba Bảo Lộc làm bên tài chính, mẹ Bảo Lộc là nha sĩ, Bảo Lộc còn nhỏ nên không biết tương lai Bảo Lộc muốn làm gì. Gia đình luôn hi vọng Bảo Lộc có một trí tuệ thông minh ở trong một cơ thể khoẻ mạnh với một trái tim ấm áp (*cười).

    Q6. Nhận xét riêng của bà về CLB như thế nào ạ?

    Bà thấy CLB có một sự khác biệt rất lớn đó là văn hoá, trong suốt thời gian dài bà thấy CLB luôn thực hiện đúng theo câu slogan của mình, dạy bé làm người trước khi dạy bé chơi thể thao. Ví dụ như ở lớp, các bé có đụng chạm hay gây gỗ gì với nhau là thầy cũng kêu lại xin lỗi nhau và bắt tay nhau nếu mình sai. Bà thấy điều đó bà rất vui. Còn bé nào mà không tuân thủ thì thầy cho ra ngoài đứng suy nghĩ (*cười), bà thấy cách giải quyết của các thầy rất hay. Các thầy rất tận tâm tận lực, nếu không tận tâm thì các thầy sẽ không thấy được những điều đó để uốn nắn trẻ.
  •  

    Phụ huynh

    ”Từ khi cháu tham gia lớp bóng đá tại Amitie, học ở trường cháu cũng chăm chỉ hơn rất nhiều”

    Phụ huynh

    ”Từ khi cháu tham gia lớp bóng đá tại Amitie, học ở trường cháu cũng chăm chỉ hơn rất nhiều”

    Học viên Nguyễn Phúc Phu Nhật
    Cơ sở theo học Thủ Đức - Thứ 5
    Thời gian theo học 8 tháng

    Q1. Chị biết đến Amitie từ đâu ?

    Tôi thấy tờ rơi của Amitie khi đang lái xe gần nhà. Do đã có thời gian ở Nhật trước đó, nên gia đình nhất trí rằng trường bóng đá Nhật có thể là một lựa chọn tốt cho cháu. Vì thế, chúng tôi quyết định đăng kí học thử ở trường.

    Q2. Buổi học thử của cháu diễn ra như thế nào ?

    Thật sự đây là lần đầu tiên cháu chơi đá bóng, và tôi quyết định cho cháu theo học tại Amitie khi cảm nhận được niềm vui của cháu với bộ môn này. Ấn tượng của tôi là các giáo viên rất nhiệt huyết và tận tâm với các cháu cũng phụ huynh.

    Q3. Chị có nhận thấy sự tiến bộ của cháu sau khi học tại Amitie ?

    Tiến bộ nhất là về mặt thể chất, và kĩ năng đá bóng của cháu cũng tiến bộ theo từng ngày. Đáng mừng nhất là cháu lễ phép hơn với tất cả mọi người xung quanh. Bên cạnh đó, cháu cũng hứng thú và siêng năng với việc học hơn trước. Gia đình rất vui khi chứng kiến sự phát triển của cháu trên lẫn ngoài sân bóng.

    Q4. Chị mong muốn cháu sẽ thế nào trong tương lai ?

    Tôi chưa xác định chắc chắn do cháu vẫn còn nhỏ và trong giai đoạn phát triển. Trước mắt, đó sẽ là sự phát triển không ngừng trong việc học cũng như thể thao (đá banh) tại thời điểm hiện tại.

    Q5. Nhận xét

    Lúc đầu, cháu không thích đá banh ở trường (*cười). Nhưng thật thú vị vì cháu lại thích môi trường tại Amitie, khi được hỏi lý do, cháu nói đó là do sự tương tác và đoàn kết với các bạn đồng trang lứa tại Amitie. Tôi rất biết ơn các thầy cô đã tạo cho các cháu một môi trường tuyệt vời đễ phát triển toàn diện.
...7891011

Back To Top